Một bóng người ngự kiếm như điện, bay thẳng vào sơn môn Thái Sơ Cung, xông thẳng vào đại trận sơn môn.
Hành động xông trận ngông cuồng như vậy, tự nhiên đã sớm kinh động đến vị Chân Quân đang phiên trực. Lão vươn tay chỉ một cái, tu sĩ ngự kiếm liền bị giữ lại giữa không trung, không thể động đậy. Nhưng tu sĩ kia vẫn chắp tay sau lưng, chẳng thèm liếc mắt nhìn vị Chân Quân đang phiên trực.
Vị Chân Quân này lập tức sa sầm mặt, trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt tu sĩ xông vào, đang định quở trách thì bỗng sững người: "Trương Sinh?"
Trương Sinh chắp tay sau lưng, đứng thẳng tắp, nhưng hai mắt vô hồn, đã sớm ngất đi. Vị Chân Quân kia thần thức lướt qua, liền nhận ra nàng tiêu hao đạo lực quá độ, bèn phất tay áo, đạo lực hóa thành mưa, thấm vào toàn thân Trương Sinh, nàng mới từ từ tỉnh lại.
Một lát sau, Trương Sinh và Huyền Nguyệt ngồi đối diện nhau, Trương Sinh nói: "...Sự tình là như vậy, Tịnh Mặc kia đã trúng một kiếm toàn lực của đệ tử, căn cơ pháp tướng bị tổn hại, e rằng khó có thể phục hồi. Đệ tử hành sự lỗ mãng, kính xin sư tổ trách phạt."