Trước mặt Tiểu Quốc Sư hiện ra một tòa đại trận vô cùng phức tạp, tốc độ hình thành của đại trận lúc nhanh lúc chậm, tùy thuộc vào mức độ y phải gắng sức khi giao đấu. Diễn Thời tiên quân liên tục tung đòn nặng, nhưng phần lớn đều bị Tả Hiền Vương cản lại, không cách nào ngắt quãng được quá trình thành hình tiên trận của Tiểu Quốc Sư.
Vệ Uyên có thể cảm nhận được Nhân Gian Yên Hỏa đang từ từ hạ xuống, dần thoát ly khỏi Tiên Thiên. Nhưng trước khi hoàn toàn thoát ly, tiên trận của Tiểu Quốc Sư sẽ kịp hoàn thành, đủ sức giữ Nhân Gian Yên Hỏa lại trên Tiên Thiên.
Vệ Uyên lại nghe thấy thanh âm của Diễn Thời chân quân vang bên tai: “Lần này đối phương đã có chuẩn bị, có lẽ trước khi thoát ly còn phải đại chiến một trận. Ngươi hãy chuẩn bị cho tốt, lần này có lẽ còn khó khăn hơn trận vừa rồi.”
Còn phải giao chiến thêm một trận, thực lực của địch nhân sẽ còn mạnh hơn sao?
Vệ Uyên trong lòng lạnh lẽo, hiện tại chủ lực hải chiến hàng đầu của Nhân Gian Yên Hỏa là Hải Thảo đã vẫn lạc, lại còn một con ma vật tuyệt đối thuộc Ngự Cảnh đang lăm le. Thiếu nữ Âm Dương... người đó ban nãy đã vung rất nhiều kiếm, hẳn là không thể động đậy... phải không?