Đối mặt với chủ đề đại kỵ như bình luận về hai vị đại vương, Vệ Uyên tất nhiên không dễ dàng nhận lời, mà hỏi ngược lại: "Tứ điện hạ thấy thế nào?"
Lý Trừng Phong ha hả cười, nói: "Thiển ý của ta khó tránh khỏi có chút phiến diện, nhưng Vệ đại nhân đã hỏi, tự nhiên phải đáp. Nói đơn giản, Tấn Vương hôn hội, làm nhiều việc vô đạo; Triệu Vương anh vũ, nhưng lại thích độc đoán chuyên quyền, bạn quân như bạn hổ."
Vệ Uyên gật đầu, hỏi lại: "Tứ điện hạ đã biết, lại còn đến hỏi ta, là ý gì?"
Lý Trừng Phong nói đầy thâm ý: "Vệ đại nhân, mảnh đất Thanh Minh này, hoàn toàn là do một tay Vệ đại nhân gầy dựng nên, Tây Tấn chẳng ban cho Vệ đại nhân một phân một hào trợ lực nào. Nếu năm đó không phải sứ giả Triệu quốc của ta nửa đường gặp phục kích, hôm nay Vệ đại nhân đã là Tiết độ sứ của Đại Triệu ta rồi.
Lần này ta đến, chính là muốn hỏi Vệ đại nhân một câu, giả như hai nước Tấn Triệu xảy ra chiến tranh, Vệ đại nhân sẽ tự định liệu thế nào?"