Nhân Vực đại địa, xuân qua hạ đến, Tây Vực lại bắt đầu mưa dầm, tiến vào vũ quý.
Vệ Uyên đội mưa bụi, treo một bộ khôi giáp ngực lên người chiến sĩ trước mặt, rồi tự tay thắt chặt dây da buộc giáp cho y. Đây là chiến sĩ trọng giáp thứ một trăm ngàn của Thanh Minh. Hiện tại, Thanh Minh tổng cộng có một vạn kỵ binh, bốn vạn kỵ bộ binh, và năm vạn trọng trang bộ binh.
Trọng giáp bộ binh của Thanh Minh khác với trọng trang bộ binh của Tây Tấn. Nhờ sản xuất số lượng lớn thép rèn tấm, chất lượng khôi giáp ngực của Thanh Minh khá cao, trọng lượng ngược lại còn nhẹ hơn so với đa tầng Tỏa Giáp hoặc Ngư Lân Giáp. Ngoài ra, bộ binh lấy Phi Kiếm Thương làm chủ, khá coi trọng tính cơ động, do đó hộ giáp tay chân cũng được tinh giản thích hợp. Cuối cùng, trọng trang chiến sĩ Thanh Minh toàn thân khôi giáp nặng tám mươi cân, khác xa với trọng giáp một trăm hai mươi cân của Tây Tấn.
Tất cả trọng trang bộ binh đều có tu vi Dung Huyết Cảnh, vai mang vài trăm cân vẫn có thể đi nhanh như bay. Mà theo Vệ Uyên biết được, An Bắc Tiết Độ Sứ Hứa Đồng Thọ có mười lăm vạn binh, nhưng chỉ có một vạn kỵ binh và hai vạn trọng tốt. Vân Tương Tiết Độ Sứ Lữ Văn Bách có mười hai vạn binh, có hai vạn kỵ binh và hai vạn trọng tốt. Lấy trọng giáp sĩ để đo lường, Vệ Uyên đã vượt qua tổng số của hai vị Tiết Độ Sứ còn lại, chỉ là kỵ binh vẫn còn thiếu sót.
Vệ Uyên mặc xong khôi giáp cho chiến sĩ trước mặt, vỗ vỗ vai y. Sĩ quan bên cạnh liền lớn tiếng hô: “Bên phải quay, chạy bước đều, về doanh!” Đội trọng giáp thiên nhân này liền chạy về quân doanh trước mặt Vệ Uyên, bước chân nặng trịch mà đều đặn khiến mặt đất cũng phải rung chuyển.