“Ngươi là ai? Đang chấp hành nhiệm vụ gì? Đồng đội của ngươi đâu cả rồi?”
Liệp Vu vừa mở mắt đã nghe thấy ba câu hỏi liên tiếp. Gã cố nén cơn choáng váng trong đầu, cúi xuống nhìn về phía phát ra âm thanh, phát hiện kẻ đứng trước mặt mình là một gã lùn tịt xấu xí, đang nghiêm nghị hỏi chuyện.
Gã lập tức nói: “Thứ móng giò heo khô nhà ngươi, có tư cách gì mà lớn tiếng với cường vu?”
Vệ Uyên nén sát tâm đang trỗi dậy, lạnh lùng nói: “Ngươi nên nhận rõ tình cảnh của mình, ta có thể bóp chết ngươi bất cứ lúc nào!”
“Ha!” Liệp Vu cười lớn một tiếng, “Móng giò heo khô mà cũng dám nói lời ngông cuồng?”