Vệ Uyên không hề phản đối, thực tế hắn ngay cả người của cái gọi là liên minh cũng chưa từng gặp, tự nhiên không thể có tình cảm gì.
Ba người đến trạm làm việc gần đó, Kỷ Lưu Ly dùng quyền hạn của mình mở trạm, đồng thời tìm thấy không ít nguyên liệu trong kho hàng gần đấy. Thế là trạm làm việc bắt đầu không ngừng tuôn ra các loại đạn sinh hóa lục sắc với đủ mọi quy cách. Còn về đạn tím, chất phân giải gene hoạt tính chứa trong đầu đạn phải được tổng hợp trong phòng thí nghiệm, không phải loại trạm làm việc này có thể chế tạo.
Một canh giờ sau, ba người đã bổ sung thêm hàng ngàn viên đạn, Dị Năng Liên Minh cũng đã tiến vào tầng này, có điều là từ một khu vực khác. Lúc này Vệ Uyên đã có thể nghe thấy những tiếng nổ vang rền từ xa vọng lại, hiển nhiên chiến đấu vô cùng kịch liệt.
Ba người lại lần nữa xuất phát, lần này quả nhiên trở ngại ít đi nhiều.
Vũ khí của ba người không cân bằng, khẩu súng lục của Kỷ Lưu Ly có cỡ nòng 12.7, còn súng shotgun của Vương Băng lại chứa toàn đạn slug, cỡ nòng càng khoa trương hơn, đến tận 20. Chỉ có Vệ Uyên trong tay là một khẩu súng lục 9mm bình thường, ngoài tốc độ bắn có chút ưu thế, uy lực lại khác biệt một trời một vực.