Dược viên, ánh nắng xuyên qua cành lá rậm rạp, bóng cây lay động, từng đốm sáng chập chờn trên thảm cỏ, tựa như bươm bướm lượn bay.
Hứa Văn Vũ ngửa mình trên thảm cỏ Mục Tiên Thảo, miệng ngậm nửa củ Thủy Hành Linh Sâm, mọng nước như thể đang ăn trái cây. Xung quanh thảm cỏ lượn lờ sương khói nhàn nhạt, ấy là linh khí nồng đến mức sắp hóa thành sương nước. Phàm nhân chỉ cần nằm tại đây, tư chất căn cốt đều có thể chậm rãi được nâng cao.
Nơi đây là trung tâm dược viên, cũng là nơi linh khí Thanh Minh nồng đậm nhất. U Minh Long Quỳ năm xưa do Hứa Văn Vũ tự tay chăm sóc, giờ đã hóa thành cây đại thụ chọc trời, cao lớn như lọng che. Chỉ là quanh thân cây có chút quỷ khí âm u, thường xuyên có sinh vật vô danh xuất hiện.
Nơi Hứa Văn Vũ nằm cách U Minh Long Quỳ chỉ mười trượng. Lúc đang mơ màng buồn ngủ, bỗng nhiên bên tai vang lên tiếng vo ve khe khẽ. Ngay sau đó, một con muỗi lớn bằng bàn tay xuất hiện, đậu xuống đùi Hứa Văn Vũ, cái miệng nhọn hoắt như tăm liền đâm vào đùi hắn!
Bỗng một tiếng "ầm!", thân con muỗi khổng lồ nổ tung một đoàn hỏa quang, đôi cánh cũng bị thổi bay, rơi xuống đất, sáu cái chân dài quẫy đạp vô vọng.