Vệ Uyên trong lòng khẽ động, vừa quay đầu lại, liền thấy Thực Mộng xuất hiện bên cạnh, đang che miệng cười tủm tỉm. Vệ Uyên sa sầm mặt mày, hỏi: "Phần sau đâu?"
"Phía sau là nội dung trả phí."
Vệ Uyên sững sờ, ngay sau đó lửa giận bốc lên, liền chuẩn bị làm thịt con yêu ma vô lương tâm này. Bỗng nhiên bên cạnh vang lên một tràng tiếng bước chân dồn dập, Vệ Uyên vừa quay đầu lại, liền thấy Kỷ Lưu Ly thuở thiếu nữ chạy như bay tới, cả hai đều không kịp trở tay, đâm sầm vào nhau.
Thấy Kỷ Lưu Ly thuở thiếu nữ bị mình đụng bay, Vệ Uyên một tay kéo nàng lại, nhẹ nhàng đặt xuống đất. Kỷ Lưu Ly thuở thiếu nữ vẻ mặt mờ mịt, nhìn quanh bốn phía, ánh mắt rõ ràng lướt qua người Vệ Uyên, nhưng tiêu điểm lại không đặt trên người hắn, hoàn toàn không nhìn thấy hắn.
Vệ Uyên đưa tay, thử ấn nhẹ lên mũi nàng, quả nhiên ấn xuống một chút, cảm giác trên tay hoàn toàn không có gì khác thường.