Bàn định xong việc này, Lôi Động nhìn quanh trướng, cất cao giọng nói: "Hồng Diệp tự cam đọa lạc, bại dưới tay Nhân tộc nhỏ bé, hiện đã bị Vu Thiên và Tổ Vu ruồng bỏ, cũng đánh mất khí vận của bản thân. Còn chúng ta chính là kẻ ứng vận mà trỗi dậy, nhưng hiện tại vẫn còn thiếu một chút danh vọng sau cùng.
Chỉ cần giết được Vệ Uyên, đoạt lấy khí vận của hắn, ta sẽ có thể tiến thêm một bậc, nắm giữ toàn bộ Vũ Chi Quốc! Đến lúc đó, Lôi Trạch bộ lạc chúng ta sẽ không còn là phụ dung, mà là bộ tộc chính thức có thể đứng vững tại Vu Vực, có tư cách tham gia đại hội bộ tộc của Thiên Chi Thành!"
Trong mắt đám U Vu đều lóe lên tia cuồng nhiệt, U Vu đầu chim ưng nói: “Đừng quên, Vũ Chi Quốc còn có tư cách cùng mấy nước khác tranh đoạt vị trí Thiên Vu.”
Thiên Vu… Trong mắt Lôi Động lóe lên vẻ cuồng nhiệt không thể che giấu. Dù có khí vận gia thân, dù có được thanh ma đao lai lịch thần bí, tự mang linh tính, chỉ dựa vào bản thân đã có thể đối đầu U Vu ở phía sau lưng, thì Thiên Vu vẫn cách Lôi Động vô cùng xa xôi, xa đến mức y thậm chí không dám ảo tưởng.
Mà một khi chiếm được Vũ Chi Quốc, y ít nhất cũng có tư cách bước vào ngưỡng cửa đó.