Giá trị của lò đan này đã hơi vượt quá hai mươi lần chi phí đầu tư, là tác phẩm đỉnh cao của Từ Hận Thủy những năm gần đây, chẳng trách khí sắc của lão lại tốt đến vậy.
Đan thất bên cạnh truyền đến vài tiếng động lạ, Từ Hận Thủy liếc mắt nhìn qua, đoạn nói: "Vệ Uyên còn cần chút thời gian, trước hết đừng quấy rầy hắn. Ta đoán lò này của hắn không chừng có thể luyện ra được sáu viên. Lần đầu tiên luyện chế linh dược cấp bậc Đại Nhật Triêu Hoa Đan, không nổ lò đã có thể nói là thiên tư trác tuyệt rồi."
Chúng đan sư đều gật đầu, tu vi của bọn họ chưa đủ, đều chưa từng luyện qua Triêu Hoa Đan, tự nhiên không có tư cách nhận xét Vệ Uyên. Mà luyện đan bằng liệt hỏa dễ nổ lò nhất, có thể nói đan sư nào cũng từng vài lần nổ lò.
Đang lúc nói cười, trong đan thất của Vệ Uyên bỗng nhiên "Ầm" một tiếng, mái nhà bị hất tung, một đạo khói đen vọt thẳng lên mười trượng! Trong cột khói, nắp lò bay xa, rơi xuống cách đó mấy chục trượng.
Từ Hận Thủy hận không thể tự tát mình một cái, xui xẻo thế nào lại nói chuyện nổ lò, kết quả cái miệng quạ đen này lại nói trúng. Chỉ là lò này của Vệ Uyên nổ có vẻ hơi mạnh thì phải?