Hứa Gia giờ đây muốn tấn công Thanh Minh lần nữa, phải cẩn thận tìm cớ. Bằng không, động thủ với biên quân vừa chống dị tộc ở tiền tuyến là đại kỵ trong thiên hạ. Một khi làm lớn chuyện, Thang Thiên Tử cũng phải hạ chiếu truyền hỏi.
Đông Tây Nhị Tấn và Bắc Tề ba nước một lòng muốn nhổ bỏ sơn môn phía Bắc Thái Sơ Cung, kết quả đợi cả trăm năm, mãi mới chờ được Thái Sơ Cung suy yếu, Liêu tộc đại cử tấn công. Nhưng bọn họ cũng không dám công khai động thủ với Thái Sơ Cung, chỉ có thể lén lút mở một góc phòng tuyến, thả Liêu tộc qua.
Chuyện này Vệ Uyên sớm đã biết, trong Nhân Gian Yên Hỏa đã định sẵn kế hoạch chi tiết. Nhưng Vệ Uyên vẫn giả vờ không biết gì, khiêm tốn thỉnh giáo: “Vậy giờ chúng ta nên làm thế nào?”
Bảo Vân hừ một tiếng, nói: "Ngươi chắc chắn đã có chủ ý, hà tất phải hỏi ta?"
Nhưng nhìn vẻ mặt mong chờ của Vệ Uyên, lòng nàng vẫn mềm đi, nói: “Chuyện này hiện giờ quyền chủ động nằm trong tay chúng ta, cho nên việc cần làm là nghĩ cách gây áp lực cho Hứa Gia, áp lực càng lớn giải quyết càng nhanh. Cách tốt nhất để gây áp lực hiện giờ không gì hơn là làm cho thanh danh của bọn họ trở nên bại hoại. Chẳng phải trước đây có một tên hủ nho tên Thái Thích Chi, chuyên viết nhiều bài mắng ngươi hay sao, thanh thế rất lớn.