Tĩnh mịch.
Trên lôi đài, một mảnh tĩnh mịch.
Mạc Vong tùy ý thu kiếm, tung người nhảy xuống, để lại Lý Đình Nghi lòng còn kinh hãi, chưa hoàn hồn, đứng sững sờ tại chỗ.
Giờ khắc này, hắn rốt cuộc đã hiểu rõ chênh lệch giữa mình và đối phương.
Rõ ràng đều là Trúc Cơ đỉnh phong, rõ ràng đều cách Kim Đan chỉ một bước, nhưng dù vậy thực lực vẫn khác biệt một trời một vực.