Bên cạnh Độc Cô Phong, Vương Thế Sung trông thấy đầu của Vương Thế Sung bay lên, không sợ hãi mà ngược lại còn vui mừng.
Vừa rồi hắn vẫn luôn lo sợ bất an, tâm trạng phập phồng, giờ phút này quả thực là may mắn tột cùng, đã nhìn thấy hy vọng tái sinh.
Bốn phía vang lên nhiều tiếng kinh hô.
Ánh mắt của đa số mọi người đều di chuyển theo cái đầu của Vương Thế Sung.
Kẻ nắm giữ quân quyền, một tay che trời ở Lạc Dương này, cũng chẳng khác gì người thường, đầu lìa khỏi cổ, cũng không sống nổi.
