Nghe lời này, Trường Thúc Mưu vốn sắp tắt thở bỗng trợn trừng hai mắt, hắn dồn hơi tàn hét lên:
“Thiết Lặc Hùng Ưng chỉ đang chải chuốt lại lông vũ, ngài ấy sẽ lại tung cánh, báo thù cho ta.”
“Vậy cũng hay, ngươi cứ đợi ở đầu cầu Nại Hà một lát, ta sẽ tiễn sư đồ các ngươi cùng lên đường.”
Trường Thúc Mưu tức đến uất nghẹn, không nói thêm được lời nào nữa.
Ngã nhào trên đống ngói vỡ trên nóc Xuân Tại Lâu.