Tuổi trẻ gây nghiệt, tuổi già quả không được an lành.
Lỗ Diệu Tử trở về phòng, trải giấy mài mực, dừng bút hồi lâu, mực theo đầu bút lông nhỏ giọt xuống mà vẫn chưa viết nổi chữ đầu tiên.
Bao năm qua, quan hệ của họ lạnh nhạt, chỉ gọi nhau là "trường chủ", "lão già".
Vì thế, có những lời ngay cả viết ra cũng thấy khó khăn, huống chi là nói thành lời.
Nghĩ đến lời của Chu Dịch, lão già này thần sắc ngưng lại, xắn tay áo lên, bắt đầu viết một bức thư dài.