Thế nhưng vừa đáp lên mái ngói, đã bị người chặn đường.
Thương Chấn vừa xuất một chưởng đã bị kiếm khí của Lý Tú Ninh bức bách, lúc này vận khinh công, hậu kình khó sinh, đối mặt với một cước đá tới đã không thể né tránh.
Giơ tay lên đỡ, toàn thân chấn động dữ dội.
Theo sau là cước thứ hai, thứ ba, thứ tư liên tiếp đá tới, thân thể hắn rời khỏi mặt đất, bị đá một mạch từ trên mái ngói xuống giữa sân, “bịch” một tiếng rơi xuống đất, mềm oặt bất động.
“Chu công tử!”