“Như vậy, sau này ngươi có chết đi, họ sẽ nói Vương Bá Đương là một hảo hán.”
“Làm hay không?”
Ngụy Trưng nhìn hắn chằm chằm, Vương Bá Đương ngẩng đầu nhìn trời hồi lâu, rồi gật đầu với Ngụy Trưng.
Ngụy Trưng vỗ mạnh lên vai hắn, cảm thấy gã hán tử này vẫn chưa ngu đến mức hết thuốc chữa.
Cú vỗ này trúng ngay vào vết thương của Vương Bá Đương, khiến hắn đau đến nghiến chặt răng.