Đêm qua không chợp mắt được mấy, Thạch Thanh Tuyền chào một tiếng rồi về phòng nghỉ ngơi.
Hầu Hy Bạch sầu não mệt mỏi, ưu tư không dứt.
Chu Dịch thì thảnh thơi thưởng ngoạn cảnh sắc xung quanh.
“Thạch cô nương có thể nhớ được nội dung trên Bất Tử Ấn Quyển chẳng phải là chuyện tốt sao, ngươi phiền não điều gì?”
Hầu Hy Bạch đến bên cạnh hắn, đứng trước một giếng nước nhìn bóng mình trong đó: