“Người đó xem tướng cho ta, nói sơn căn của ta quá thấp, hai hàng lông mày lại đượm sát khí, không qua nổi cửa ải hai mươi tám tuổi. Nếu là người thường nói vậy, Lưu mỗ dĩ nhiên không tin, nhưng người đó lại chẳng phải thuật sĩ giang hồ tầm thường.”
Thạch Long lẳng lặng lắng nghe, Bạt Phong Hàn lại hỏi: “Rốt cuộc là kẻ nào?”
“Phong thái đạm bạc thong dong của hắn, ta đến chết cũng không quên.”
Lưu Hắc Thát trầm giọng nói: “Chính là đệ nhất cao thủ Đạo môn, tán nhân Ninh Đạo Kỳ.”
“Hả?!”