Đám đại đạo Tái Bắc như cá gặp nước, không còn ai có thể trị được.
Bang chủ Liễu đang thúc ngựa đuổi theo, thấy mấy tên hán tử bên cạnh ném dây thòng lọng ra, nhưng đều bị đám sa đạo tránh được.
Trong lòng thầm nghĩ thật gai góc, đang định ném dây thòng lọng bên hông ngựa ra thì vươn tay tóm lấy lại trống không.
Gã kinh ngạc đến không nói nên lời.
Một bóng ảnh màu xanh như từ trên trời rơi xuống, đạp lên đầu con ngựa ô táo của gã, khinh công của người này cao đến mức nào mà con ngựa dường như không hề hay biết, còn bình tĩnh hơn cả Liễu Chí Trạch gã.