Đạo Tín đại sư quay đầu lại, lão tăng vẫn còn dư lực, vận chuyển Đạt Ma Thủ, chỉ thấy đầu ngón tay lão rũ xuống, lòng bàn tay hướng ra ngoài, đánh ra một chiêu “Dữ Nguyện Ấn”.
Gã hán tử mặc hoa phục kia trông chừng ba mươi tuổi, miệng rộng mang theo nụ cười tự tin.
Hắn chỉ vừa vươn tay, trong không khí liền vang lên một tiếng nổ.
Dữ Nguyện Ấn của Đạo Tín đại sư như đập vào một bức tường vô hình, khiến Phật lực cuồn cuộn của lão tăng tan biến không còn tăm hơi.
Đạo Tín đại sư khẽ “hử” một tiếng, ngón tay duỗi ra, lòng bàn tay thuận thế lật ra ngoài.