"Ồ, hóa ra Lão tổ muốn học luyện đan."
Vân Bạch Ngọc khẽ vỗ ngực, thở phào nhẹ nhõm.
Làm ra trận thế lớn như vậy, ả suýt chút nữa cho rằng Lão tổ lại muốn cải tạo địa hình Linh Tê Cốc.
Vân Bạch Ngọc nghĩ ngợi suốt một ngày một đêm, đã điều chỉnh xong tâm thái. Dù nóng lòng cứu nữ nhi, nhưng ả biết rõ năng lực của mình có hạn, chỉ có thể dựa vào vị Trần Kiếm Tôn này. Mà Trần Kiếm Tôn hiện tại cũng không tiện ra tay. Dù sao thông qua Dương Hồn Kính có thể xác định nữ nhi tạm thời an toàn là đủ, Trần Kiếm Tôn đã nói sẽ cứu, vậy nhất định sẽ cứu, chỉ là cần một thời cơ.
Hiện tại Trần Kiếm Tôn có chỗ cần đến ả, ả tự nhiên là một ngàn một vạn lần vui lòng.