Trần Hoài An lúc này có chút hoảng hốt.
Hắn cảm thấy với tốc độ của bản thân, việc đuổi kịp tàn hồn Quỳnh Hoa chân nhân hẳn không thành vấn đề. Thế nhưng, đã sắp đến địa bàn Đan Tông, lại chẳng thấy chút bóng dáng nào của ả.
Đó là thần hồn của tu sĩ Động Hư cảnh tầng tám cơ mà, nói trắng ra, khí tức chấn động khi trôi nổi trên không trung chẳng khác nào một ngọn đèn lớn, phương viên vạn dặm đều có thể cảm nhận rõ ràng.
"Chẳng lẽ Quỳnh Hoa chân nhân này có thủ đoạn giữ mạng nào sao?" Trần Hoài An vuốt cằm, lẩm bẩm tự nhủ: "Nhưng nếu có thủ đoạn ấy, sao ả không dùng sớm hơn? Mất nhục thân đối với tồn tại cảnh giới này là tổn thất lớn lao."
Hắn chỉ còn cách hy vọng Quỳnh Hoa chân nhân đã hội hợp cùng Hồng Liên chân nhân. Như vậy cũng tốt, vừa vặn nhất tiễn song điêu.