"Ta, ta không nhìn lầm đó chứ, Trần Kiếm Tôn vậy mà một kiếm đã phá tan tiểu thế giới của Quỳnh Hoa chân nhân?"
"Nghe đồn Quỳnh Hoa chân nhân tuy dung mạo kiều diễm nhưng lại là kẻ tâm ngoan thủ lạt, từ tiểu thế giới của ả có thể thấy rõ, nào là huyết vân ngập trời, nào là mười vạn âm binh... Kết quả lại bị Kiếm Các Lão Tổ một kiếm chém tan tành như vậy sao?!!"
"Đâu rồi, vừa rồi là ai nói Trần Kiếm Tôn không địch lại Quỳnh Hoa chân nhân? Mau đứng ra!"
Khi Trần Hoài An một bước tiến vào tiểu thế giới, chúng tu sĩ vẫn còn đang bàn luận về trận chiến vừa rồi.
Hắn đi thẳng đến trước mặt Vân Bạch Ngọc, áy náy nói: "Vân Cốc chủ, thật lấy làm tiếc, đã để Quỳnh Hoa chân nhân chạy thoát. Nữ nhân này dù sao cũng là Động Hư Bát Cảnh, cùng cảnh giới bản tôn có thể chém ả, nhưng ả toàn lực thiêu đốt thần hồn để tẩu thoát, bản tôn không thể ngăn cản."