…
Đồng thời, những người đang thắt lòng lo lắng còn có các đệ tử Nguyệt Ảnh Tông chưa hoàn toàn rút lui khỏi Thương Ba sơn mạch.
Lý Tự Bình và Trương Mộng Sơ đã có thể đứng dậy, giờ phút này đang nhìn về thân ảnh trên đỉnh núi mà lo lắng không thôi.
“Lão tổ sao lại dẫn động thiên kiếp khủng bố đến vậy? Chẳng lẽ thật sự bị trời ghen ghét?” Lý Tự Bình siết chặt nắm đấm, khớp xương trắng bệch: “Giờ đây bọn ta có thể làm gì cho lão tổ không?”
“Bọn ta, chẳng làm được gì cả.” Trương Mộng Sơ lắc đầu cười khổ. “Uy lực của thiên kiếp vốn không phải hạng Động Hư như bọn ta có thể chịu đựng, hơn nữa nếu liều lĩnh nhúng tay vào thiên kiếp, không chỉ bọn ta bị sét đánh chết, mà còn có thể tăng thêm uy lực của thiên kiếp.”