“Sư tỷ, ta nói trước, nếu yêu cầu này là ngươi cũng muốn trở thành đạo lữ của sư tôn, vậy miễn bàn!”
Lý Thanh Nhiên hai tay khoanh trước ngực thành một dấu X lớn, ánh mắt cảnh giác nhìn Nhạc Thiên Trì.
Mặt Nhạc Thiên Trì cứng lại, đưa tay búng nhẹ lên trán Lý Thanh Nhiên, bực bội nói:
“Ta là hạng người nông cạn như vậy sao? Tuy lão tổ tươi ngon mơn mởn, là đối tượng đạo lữ tuyệt vời, và chỉ cần có thể cùng lão tổ trở thành đạo lữ chắc chắn sẽ có một cuộc đời hạnh phúc khiến người khác phải ghen tị… Nhưng! Nhạc Thiên Trì ta sao có thể tranh giành đạo lữ với sư muội được chứ?”
Chỉ cần không phải tranh giành sư tôn là được.