"Ồ? Nói tin tức của ngươi ra đây nghe xem?" Trần Hoài An nheo mắt.
Hắn chỉ thuận theo ý tiểu đồ đệ mà cứu thiếu nữ tu ma này, lại chẳng hề để tâm đến đối phương. Nào ngờ lại có niềm vui ngoài ý muốn, vậy thì theo một ý nghĩa nào đó mà nói, Lý Thanh Nhiên mới là vật may mắn chân chính!
Mặc Thư Mai cắn răng, lần nữa chắp tay vái, nói: "Trước khi nói ra những tin tức này, vãn bối muốn cùng tiền bối làm một giao dịch!"
"Phóng tứ! Ngươi tưởng người đứng trước mặt ngươi là ai?" Liễu trưởng lão tức đến mức lông mày dựng ngược lên, chỉ vào Mặc Thư Mai quát: "Kiếm Các ta thu lưu ngươi đã là ân đức ngập trời, Lão tổ không để tâm thân phận của ngươi, đó là Lão tổ khoan hồng, ngươi đừng được voi đòi tiên!"
"Liễu trưởng lão, không sao, cứ để ả nói xem sao, bản tôn lại rất hiếu kỳ."