“Ha ha ha, Diệp lão đệ, chuyện này không thể thiếu công lao của ta đâu, cũng nhờ tài diễn xuất thần sầu của ta, hắn mới sập bẫy thuận lợi như vậy.”
“A, Diệp Huyền, ngươi lại dám bán đứng ta... Ha ha ha.”
“Ta diễn có giống lắm không!!!”
Người vừa nói chính là “phân thân” bị Thẩm Bình Phong hấp thu trong động cây lúc trước.
Hay phải nói, hắn mới chính là bản thể.