“Diệp Huyền!!!”
“...” Ầm!
“Ngươi cái gì mà ngươi?”
Nhìn Long Ngạo Thiên lại bị một quyền đánh ngã, Diệp Huyền khẽ cười.
“Ra ngoài lăn lộn, sai thì phải nhận, bị đánh thì phải đứng cho thẳng. Ngươi đã bị đánh thành thế này rồi mà còn không đứng thẳng, ngươi nói xem ngươi có phải đồ hạ tiện không? Cứ ép ta phải tiếp tục đánh ngươi sao?”