Lần này, tuy hắn bị Diệp Huyền hãm hại đến mức thân chịu phản phệ.
Phan thúc cũng chìm vào giấc ngủ sâu! Nhưng, hắn lại trong cơn đại nạn này, có được cơ duyên vô thượng.
“Ma Thần Chi Lực!!!”
Tư Đồ Tường nhìn ấn ký tựa như xoáy nước đen trong lòng bàn tay, trên mặt thoáng hiện nụ cười nhạt.
“Phóng mắt khắp Thiên Hoang Lục Vực, kẻ biết đến Ma Thần Chi Lực này, e rằng cũng chỉ có mình ta.”