“Vũ trụ hữu chí lý, nan dĩ nhĩ mục khế. Lưu hành vô gian trệ, vạn vật y vi mệnh.”
“Thiên địa hữu nhật nguyệt, nhân thân lưỡng mục cụ. Nhật nguyệt hữu hối minh, tinh dữ đăng tương kế. Tung hoặc tinh đăng diệt, kiến tính chung bất một.”
“Vạn vật phi vạn vật, dữ ngã đồng nhất thể, hỗn độn hoàn bản nguyên, phàm thánh đồng quy nhất.”
Theo từng nhịp Tiêu Vân lĩnh hội diệu nghĩa Hỗn Độn Kinh, diệu âm huyền bí bất chợt ngân vang trong tâm hắn, tựa hồ như vọng lại từ sâu thẳm linh hồn. Từng lỗ chân lông trên thân thể hắn đồng loạt khai mở, thôn nạp linh khí đất trời, tinh hoa nhật nguyệt.
Thanh âm mênh mang, ảo diệu ấy dường như vượt qua giới hạn thời không, từ thời đại hồng hoang xa xưa truyền đến. Nó cuồn cuộn chảy qua dòng sông thời gian, cuối cùng vọng vào tâm thức Tiêu Vân, tựa như tiếng hoàng chung đại lữ, lay động tâm thần hắn.