"Được được được."
"Hạnh phúc tươi đẹp của ta một đi không trở lại!" Chỉ tiếc cho giấc mộng đẹp của bản thân đã tan thành mây khói, Vương Trạch có phần phiền muộn.
"Người trẻ tuổi chớ để nữ sắc làm mê muội, ý trung nhân quan trọng đến vậy sao?" Lâm Lập nghe vậy cười trêu chọc.
"Không cần, ta chỉ cần người nhẹ nhàng thôi." Vương Trạch lập tức kiên định lắc đầu, "Ta lại chẳng phải Thành Long, trong tay cũng không có trống, thu phục không nổi Ba Cương."
Lâm Lập: "..."