Một vệt cổ tay trắng sứ dưới ánh dương lay động thành tàn ảnh, nếp gấp của chiếc quần đùi thể thao khi nhón chân, đều toát lên đường cong đặc trưng của tuổi thanh xuân.
Chỉ nhìn vài lần, y đã cảm thấy linh hồn mình, vốn bị Lâm Lập làm cho ghê tởm và vấy bẩn, lại trở nên trong sạch hơn nhiều.
Đỗ Hàn Tư vội vàng ngậm chặt miệng, vốn đang thở hổn hển vì đột ngột tăng tốc, chỉnh đốn lại hình tượng bản thân.
Giờ là lúc mộng tưởng, lẽ nào ta cũng có tiểu nữ hâm mộ rồi sao...
“Cố lên! Cố lên——” Thấy y đến gần, nữ tử kia cũng cười rất vui vẻ, vẫy tay về phía Đỗ Hàn Tư, cổ tay trắng sứ khiến người ta không thể rời mắt.