Vương Việt Trí chợt nhận ra, cảnh tượng trước mắt này, dường như y có thể hồi tưởng lại và vận dụng khi hóa thân thành hề vào ngày kia.
Chậc, tâm can càng thêm tan nát.
Tiểu Sửu ma dược quả nhiên vừa vào miệng đã tan.
Bởi vậy, Vương Việt Trí không muốn bàn luận thêm đề tài này, y xua tay đầy chán ghét, sắc mặt lạnh băng, lẩm bẩm mắng nhiếc:
"Không có cảnh tượng này, vậy ngươi tự trong đầu sáng tạo, tự tưởng tượng ra cảnh tượng đó chẳng phải được sao? Một chút linh hoạt cũng không có? Đồ vô dụng, ngay cả loại trải nghiệm này cũng chưa từng có..."