"Chủ tiệm, thêm chút đi, lúc ta đến đã tra rồi, giá vàng giờ đã sáu trăm hai mươi tám rồi, sao giá thu mua chỉ có bốn trăm mốt thôi vậy, ngươi cũng quá hắc tâm rồi." Nữ tử có chút oán trách nói.
"Đã nói với ngươi mấy lần rồi ngươi không hiểu sao? Nếu là vàng ròng ta cũng có thể thu mua cho ngươi hơn sáu trăm, cái này của ngươi là vàng K, khuyết điểm lại nhiều như vậy, ta chỉ có thể đưa giá này, chấp nhận thì ta thu, không chấp nhận vàng ở đây, ngươi cầm đi là được, đừng có lề mề nữa."
Chủ tiệm dường như đã giằng co với đối phương rất lâu rồi, mất kiên nhẫn đến mức không muốn làm ăn nữa.
"Ai da, không phải không bán, chủ tiệm, ngươi thêm chút đi, thêm chút là được, nhiều khắc như vậy, ngươi chắc chắn kiếm không ít đâu." Nữ tử không buông tha.
"Haizz," chủ tiệm thở dài một hơi, "Khách nhân, ngươi có thể cho ta vi tín của mẫu thân ngươi không, đa tạ."