Dẫn theo Trần Vũ Doanh, Lâm Lập cùng Đinh Tư Hàm và Khúc Uyển Thu gặp mặt.
Thực tế chứng minh, đầu của Lâm Lập quả thực rất cứng.
“Bạch Bất Phàm đâu rồi?” Vừa xoa xoa cái đầu bị va đau, Đinh Tư Hàm và Khúc Uyển Thu cũng hỏi cùng một câu.
“Ta làm sao biết được.” Lâm Lập, kẻ vừa lén lút bỏ Bạch Bất Phàm lại trước cửa nhà xí rồi co giò chạy mất, chẳng thèm đoái hoài đến sống chết của y, thản nhiên đáp.
Chẳng chút gánh nặng trong lòng, Lâm Lập thầm nghĩ: Nếu một kẻ to xác như vậy, lại có vật truyền tin bên người, mà vẫn có thể đi lạc trong Sơn Đình động vật viên này, thì kiếp này của Bạch Bất Phàm xem như bỏ đi rồi.