“Đó là điều hiển nhiên, một nữ tử xinh đẹp đáng yêu tính tình tốt lại có tiền, ai mà chẳng thích chứ.
Nhưng thích và thích cũng không giống nhau, ta thấy ta còn dừng lại ở loại trước, huống hồ, cho dù ta là loại thích kia, cũng phải đôi bên cùng có ý mới được, ta nào có tự tin đó, nàng ban trưởng đối với ai cũng rất tốt, chỉ là nam tử khác trong lớp mặt mũi không dày như ta mà xáp lại chơi với nàng ấy thôi.
Cho nên bất luận thế nào, duy trì cách ở chung như vậy chẳng phải là thích hợp nhất sao, hà tất phải tự tìm không thoải mái, nhưng bị ngươi nói như vậy, ta hình như thoải mái hơi quá rồi.”
Vừa nhìn hậu sơn, vừa tiếp tục đập côn trùng, Lâm Lập chậm rãi nói.
Bạch Bất Phàm nhìn Lâm Lập, khó hiểu lắc đầu: