Bạch Bất Phàm hướng về phía Lâm Lập giơ ngón cái.
Sau đó cũng không giãy dụa nữa, ung dung tự tại tựa vào thành lan can: “Vậy thì nói chuyện đi, quả thật cũng chưa từng trường đàm cùng ngươi, Lâm Lập, vậy nên bắt đầu từ đâu đây?”
Đã nhận mệnh.
Sau khi cơ quan làm mát bên ngoài ngừng lại, ngoài hiên cũng không còn nóng bức và ồn ã như vậy, chỉ cần không đổ mồ hôi là được.
Hơn nữa quả thật cũng chưa từng đêm khuya đàm đạo với Lâm Lập.