“Ta không quen biết người của lớp mười bốn, những lời cảm thán của ta đều là cam tâm tình nguyện.”
Cảm nhận nụ cười của đối phương, Lâm Lập gãi đầu, luôn cảm thấy nụ cười này có chút kỳ lạ, dường như mang theo sự mong chờ.
Chẳng mấy phút sau, Đỗ Hàn Tư đã mang hai tách cà phê quay lại.
“Vì là mùa đông nên ta đã chuẩn bị đồ nóng cho hai vị. Tách này là latte nóng của Lâm Lập ngươi, tách này là americano nóng của Bất Phàm ngươi.” Đỗ Hàn Tư đẩy hai chiếc cốc dùng một lần đến trước mặt hai người:
“Xin đừng vội uống, cẩn thận bỏng.”