"Lại bị khống chế cứng ba mươi giây."
Lâm Lập thức dậy súc miệng rửa mặt, trong nhà xí làm vài việc quen thuộc mỗi sáng. Hắn đột nhiên phát hiện, mỗi nam tử kỳ thực đều là tiểu công chúa thơm tho mềm mại. Bởi mỗi sáng, bất kể dưới giường có bao nhiêu tầng nệm, khi thức dậy vẫn cảm thấy bên dưới có thứ gì đó cứng cứng, khiến người không thoải mái – đây chẳng phải là Công chúa hạt đậu sao? A a a a a! Trời ạ, thì ra chúng ta là một đám tiểu công chúa!!! – Ồ, đúng rồi, kẻ dương nuy ngay cả công chúa cũng không làm nổi, khai trừ khỏi nam tịch.
Công viên khu dân cư.
“Lâm Lập… quyền pháp ngươi đang luyện, có thể dạy cho lão không?”
Khi Lâm Lập thu thế quyền giá nghỉ ngơi tại chỗ, Chu Hữu Vi đứng một bên, sau vài phần do dự, có chút khó xử mở lời.