"Vũ Doanh bảo bối của ta có mắt nhìn cao lắm đấy, nàng còn khen ngươi như vậy, một Diêu Xảo Xảo thì sá gì, chẳng phải là chuyện trong tầm tay sao!?"
Trần Thiên Minh thiếu tự tin cúi đầu nhìn hai chữ trên lòng bàn tay.
Viết hai chữ này rồi giơ tay đầu hàng là có thể được khen tiêu sái tự tại sao?
「Tiêu」 và 「Tại」 thì tìm thấy rồi.
Trần Thiên Minh mỉm cười: "Lâm Lập, thế 「Sái Tự」 đâu, 「Sái Tự」 ở đâu ra? Sao mà nhìn ra được?"