“Một con súc sinh bị mài mòn linh trí, chỉ biết hành động theo bản năng mà cũng vọng tưởng ngăn cản ta đoạt được bảo vật này sao?”
Vị cường giả mà Tiêu Biệt Ly có chút quen thuộc kia lạnh lùng lên tiếng.
Một luồng dao động kỳ lạ nổi lên từ người y, nơi nào luồng dao động đó lướt qua, hỗn độn đều run rẩy, ngay cả kết cấu của hỗn độn cũng bị thay đổi, sinh linh nào tiếp xúc phải đều bị cướp đoạt toàn bộ tinh hoa.
Trong phút chốc, không biết bao nhiêu dị thú đã bị rút cạn tinh hoa, hóa thành tro bụi.
Ở phía xa, Tiêu Biệt Ly khẽ chau mày, trên người hắn tỏa ra thanh quang nhàn nhạt, hô ứng từ xa với khí tức trên đóa thanh liên hai mươi tư phẩm.