Vừa giơ tay, trong lòng bàn tay Tiêu Biệt Ly tựa như có mấy mảnh vũ trụ, trấn áp về phía Lân.
“Ai!”
Lân khẽ thở dài một tiếng, y cũng chắp ngón thành đao, nhẹ nhàng vạch một đường.
Ong ong ong! Hư không chấn động, một đạo đao quang mỏng như cánh ve xé rách hư không.
Ban đầu hư không dường như không chút phản ứng, nhưng khi đao quang lướt xa, Long Tổ mới phát hiện, hai bên đao quang tựa hồ đang ở một thời không khác, thiên địa vũ trụ, thời không âm dương dưới một đao này đều bị chém đứt.