“Ngươi hỏi ta, ta biết hỏi ai? Ngươi đã quang minh chính đại cướp đi rồi, còn liên quan gì đến ta nữa?” Lạc có chút bực bội.
Vu Sinh nghe vậy cũng thấy có lý, bèn cười gượng gạo không nói thêm gì, chỉ cùng nàng ngắm nhìn cảnh sắc phương xa.
Thời gian dần về hoàng hôn, trong sơn cốc không có mặt trời mọc lặn, nhưng bầu trời lại có những tầng mây dần tụ lại và ráng chiều đến từ phân tập “Đồng Thoại”. Màn đêm từ hướng Hắc Sâm Lâm dâng lên, dần dần di chuyển về phía tiểu trấn.
Một đội kỵ sĩ mang theo cờ của Quốc vương Mèo đang đi qua đại lộ bên ngoài trấn, drone tải trọng nặng vo ve bay từ xa về phía trấn, giỏ hàng chất đầy nấm và quả mọng từ Hắc Sâm Lâm. Người khổng lồ Thái Thản đang xây một cây cầu nhỏ bên bờ sông xa xa, còn xà yêu chuyên ăn chực trong trấn cũng bò qua bò lại bận rộn bên cạnh.
Từ sân chơi trong trấn vọng đến tiếng bọn trẻ la hét nô đùa, từ xa nghe không rõ. Ngoài cánh đồng bên ngoài trấn có vụ lúa mì đầu tiên do Lộ Na gieo trồng, mạ lúa đung đưa trong gió. Bọn trẻ ở cô nhi viện đã cùng nhau làm một con bù nhìn trong tiết thủ công hôm thứ Tư tuần trước, giờ nó đang xấu xí đứng bên bờ ruộng.
