Hắn bóp nắn ngón tay thon dài, nhìn chằm chằm Lý Minh, đã nhìn ra manh mối, tặc lưỡi nói: “Đây đúng là nghé con không sợ cọp, chẳng có biện pháp phòng bị nào, cứ thế trực tiếp tiêm vào cơ thể.”
“Austin các hạ…” Ulrich nhanh chóng mở lời, “Ngài có cách nào giúp hắn không, Thanh Long các hạ sẽ khắc ghi trong lòng.”
Austin che miệng, “Món nhân tình tự dâng đến cửa… hửm?”
Động tác của hắn khẽ khựng lại, sắc mặt cứng đờ.
“Hắn đang tự phục hồi sao?” Sơn Đức La bỗng nhiên hét lớn.