Trong sảnh tầng, Sơn Đức La trợn mắt, lớn tiếng trò chuyện với đám người Ulrich đang ngồi trên ghế sofa.
“Hơn nữa, trong đó có hai kẻ thực lực chắc chắn mạnh hơn ta, từ khi nào sinh mệnh thể cấp A lại không đáng tiền như vậy.”
“Rất bình thường.” Ulrich thần sắc đạm mạc, rất không quen nhìn dáng vẻ hốt hoảng của Sơn Đức La:
“Ngươi cũng không nghĩ xem đây là nơi nào, bọn ta đang ở đâu. Ở một nơi thế này mà không gặp được vài sinh mệnh thể cấp A, ta ngược lại mới thấy hồ nghi.”
“Ta đương nhiên biết.” Sơn Đức La cũng không ưa dáng vẻ làm bộ làm tịch của Ulrich: “Biết là một chuyện, nhưng tận mắt nhìn thấy lại là chuyện khác, ta chỉ đang cảm thán, không cần ngươi dạy đời.”