Môn La tuôn ra một tràng dữ liệu: “Thói quen đi đường là bước chân phải trước, sải chân trung bình 0.75 mét, quen dùng tay phải vỗ đùi, tần số hô hấp từ bốn đến năm giây… Sự tương tự mà ngươi cảm nhận được là về khí chất, hắn dường như cố ý bắt chước Thanh Long trong lời nói và cử chỉ.”
Sơn Đức La cười ha hả: “Nếu ta có một Cơ Giới Sư cấp Trúc Tinh làm lão sư, ta cũng sẽ bắt chước.”
Mọi người chẳng buồn để ý đến hắn, cũng không coi đó là chuyện gì to tát, ai nấy đều bận rộn việc của mình. Ám Dạ kết nối vào hệ thống nhảy vọt của trạm trung chuyển Tinh Môn, chọn địa điểm mục tiêu, trả phí qua lại, sau đó tiến hành phủ màng đánh dấu không gian rồi chuẩn bị tiến vào Tinh Môn.
Đây là Tinh Môn cao cấp, không phải kết nối theo kiểu điểm-điểm với một Tinh Môn duy nhất, mà là liên thông với hơn ba mươi Tinh Môn khác, phải dùng màng đánh dấu không gian để neo định Tinh Môn mình cần đến.
Bọn họ liên tục nhảy vọt qua hai mươi sáu Tinh Môn mới có thể đến Hỗn Loạn Tinh Khích, tính cả thời gian di chuyển, lại tốn gần trọn một tháng.