“Hừ.” Đức Gia Tư thoáng vẻ đắc ý, nhưng nhanh chóng thu liễm lại: “Nếu Kha Ni Đặc cho phép phòng thí nghiệm của ta tham gia, có lẽ đã sớm tìm ra manh mối.”
“Ta phải đi báo cho Kha Ni Đặc, bảo hắn không cần để tâm đến Thanh Long kia nữa.”
Kiệt Tắc Á nghe vậy không khỏi cau mày, trầm giọng nói: “Ngươi chắc chắn, ngươi có tất cả dữ liệu liên quan đến thứ này sao?”
“Tạm thời chỉ có một phần.” Ánh mắt Đức Gia Tư hơi lảng tránh, nhưng rất kiên định: “Nhưng với năng lực của chúng ta, nếu suy ngược lại được một phần, cũng đã giải quyết được không ít vấn đề.”
Kiệt Tắc Á cảm thấy không ổn, dữ liệu của Đức Gia Tư tới quá đỗi kỳ lạ, sớm không tới, muộn không tới, lại nhằm đúng lúc này mà tới.