Lý Minh tim đập thót một cái, nhưng dù sao hắn cũng là kẻ đã quen với việc đầu treo sợi tóc, đi trên lằn ranh sinh tử, bề ngoài vẫn giữ vẻ bất động thanh sắc, thực chất lại tỏ ra nghi hoặc nói: "Sao có thể là ta được?"
"Sư huynh, sao huynh lại hỏi như vậy?"
"Nhậm Thương Tùng đã tới, còn dẫn theo một nhóm đông người, cả Thần Cảnh Long viện trưởng và mấy vị giáo sư nữa." Lạc Xuyên thần sắc đầy lo âu, chăm chú nhìn Lý Minh.
Lý Minh trong lòng cũng có chút căng thẳng, thầm đoán có lẽ dấu vết mình đến kho chứa đồ đã bị phát hiện, nhưng cũng chỉ có vậy.
"Bọn họ sẽ không cưỡng ép định tội ta là hung thủ chứ?" Lý Minh vẻ mặt căng thẳng hỏi.