Gã đương nhiên biết bên trong có nhiều điều mờ ám, nhưng đối với gã, ai làm Thánh Hoàng cũng được, miễn là huyết thống hoàng thất thì thôi.
“Thản Đinh các hạ, sao ngươi có thể trơ mắt nhìn sự việc phát triển như vậy, mặc cho Á Sắt thí phụ sát huynh!” Á Bá nghiến răng nghiến lợi.
Á Sắt không hiện thân, và cũng sẽ không hiện thân. Gã đã đến đây rồi thì cứ trực tiếp ra tay là được, sử sách đều do kẻ chiến thắng viết nên, nói nhiều sai nhiều.
“Ta bảo, cút xuống!” Ánh mắt Thản Đinh ngưng lại.
Khí tức trên người gã không còn che giấu, ngọn lửa đen đáng sợ từ người gã bùng lên, như đôi cánh che trời, cuồn cuộn lan ra bốn phương tám hướng.